Translate

 

Sau nhiều lần vợ tha thứ cho việc ngoại tình của tôi, cô ấy quá tổn thương, đã chia sẻ cùng một người khác. Họ lắng nghe nhau, anh ta hiểu được nỗi khổ của vợ tôi. Cô ấy đơn phương gửi đơn ra tòa ly hôn.


Tôi 35 tuổi, có lẽ giờ tôi đã hiểu thế nào là giá trị của cuộc sống và cái giá phải trả cho sự nông nổi. Trong lần về quê, tình cờ gặp lại cô bạn học thời phổ thông, chúng tôi đã có những cái nhìn đầu tiên về nhau sau bao năm xa cách, tim tôi đã ánh lên một chút tình cảm rồi dần dần hai đứa thuộc về nhau, lễ cưới được diễn ra và thêm hai cậu con trai chào đời.

Cuộc sống không như mong đợi, vợ học xong ra trường chưa xin được việc, ở nhà trông con, tôi nỗ lực kiếm tiền lo cho gia đình và có một khoản tích lũy. Khi cuộc sống tạm ổn tôi quyết định quay về lo cho sự nghiệp. Không còn cuộc sống lam lũ, công việc nhàn hạ, tôi nghĩ tới cuộc sống hưởng thụ và hơn nữa khi bắt đầu thích nghi với môi trường công chức, tôi nhanh chóng hòa nhập.

Nhìn vào những đồng nghiệp của mình, tôi thấy thật lạc lõng, không bằng họ, vợ già còn mình trẻ. Với những lời tán thưởng của người xung quanh, tôi mất ý chí, tự cho mình ở một vị trí khác. Về nhà nhìn vợ con thấy nhếch nhác, trong khi đó ra ngoài những cô gái tươi trẻ xinh đẹp bủa vây mặc dù biết tôi đã có gia đình và còn chủ động tấn công. Tôi xao nhãng gia đình, không còn làm chủ được những tình cảm đó.

Đầu tiên tôi có tình cảm với một nữ đồng nghiệp, sau đó qua những người xung quanh vợ đã phát hiện ra khi chúng tôi đi nhà nghỉ. Vợ tha thứ nhưng tình cảm vợ chồng không còn mặn nồng như xưa nữa. Tôi quyết tâm chấm dứt mối quan hệ với cô đồng nghiệp đó rồi một thời gian sau lại dối vợ tiếp tục cặp đồng nghiệp khác ở cấp cao hơn, thêm một số mối tình với người trong và ngoài ngành khác.

Những khoản tiền kiếm ra do làm thêm tôi không đưa cho vợ mà nướng vào các cuộc chơi bời. Tôi chẳng quan tâm tới vợ nghĩ gì, con sống như thế nào, chỉ biết đi chơi bất kỳ thời gian nào thích, đưa bạn bè và những tình nhân đi đây đó, nhà hàng, trong khi vợ lam lũ với đàn con ở nhà. Mỗi khi về nhà tôi chỉ ngủ, kể cả việc làm chồng tôi cũng không thường xuyên. Tôi không quan tâm tới gia đình như thế nào, tất cả phó mặc cho vợ.

Hơn một lần tôi phản bội vợ, làm cô ấy bị tổn thương, gần đây thêm 2 lần nữa vợ bắt gặp tôi đi khách sạn cùng người con gái khác. Tệ hại hơn tôi còn có tình cảm với một người con gái ở xa một cách say đắm. Tôi bất chấp mọi thứ, kể cả khi vợ không nhìn mặt hoặc bỏ đi.

Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì từ vợ, tất cả chỉ làm tôi khó chịu, cuối cùng vợ không còn chịu đựng thêm nữa, bỏ mặc tôi thích làm gì thì làm, không giám sát, không quan tâm, đưa đơn ra tòa đòi ly hôn. Tôi không đồng ý, kín đáo hơn những mối quan hệ của mình.

Một lần nữa vợ chồng làm lành, tôi nghĩ đến hai đứa con nên cố sống cùng cho con đỡ khổ, khi nào con lớn tôi sẽ tính tiếp. Nhưng sau đó tôi lại bất chấp tất cả, kể cả việc đánh đổi vợ con để chạy theo tiếng gọi trái tim, cho đến khi tôi biết người con gái mà mình bất chấp tất cả để đến với cô ấy không như mong đợi. Cô ấy xinh đẹp nữ tính, là niềm ao ước của nhiều người đàn ông khác. Có được cô ấy nhưng tôi không còn cảm thấy an toàn nữa, rồi cái gì đến cũng sẽ đến, cô ấy có người khác. Sự chịu đựng, ghen tuông với cô ấy khiến tôi cảm nhận được vợ phải chịu như thế nào trong suốt thời gian tôi ngoại tình.

Tôi quay đầu về bên gia đình nhưng mọi thứ không bao giờ chờ đợi mình mãi. Vợ quá tổn thương đã chia sẻ cùng một người khác, họ lắng nghe nhau, anh ta hiểu được nỗi khổ của cô ấy. Vợ đơn phương gửi đơn ra tòa ly hôn mà không cần sự đồng ý của tôi. Tòa giải quyết ly hôn và mỗi người nuôi một đứa con, nhưng các con chỉ muốn ở với mẹ, tôi chu cấp khoảng 6 tháng.

Giờ khi tôi quay lại tìm, biết được cô ấy sắp kết hôn với người kia, anh ta muốn bảo lãnh cho 3 mẹ con cô ấy sang Pháp định cư, bỏ lại tôi một mình. Chắc cô ấy không còn nghĩ tôi tồn tại trên cõi đời này mặc tôi hàng đêm đứng ngoài cổng nhà trọ nơi mẹ con cô ấy sống và khóc.

Văn

Đăng nhận xét

 
Top